锦瑟

作者:醉客 朝代:唐代诗人
锦瑟原文
此是衡阳第几群,寂寥偏杂雨声闻。如今远道多矰缴,莫厌高飞入暮云。
嫩指调冰。弹不破、人天绿意冥冥。弦畔东风,吹冷万古瑶情。春梦和他鹦鹉忏,秋怀诉与凤凰听。漫销凝。催花羯鼓,弄月鹅笙。相思水荒山远,料移船海上,别调凄清。见说文鸾,而今也叹飘零。禅心几回拖逗,初不为琵琶肠断声。兰因在,伴华年、锦瑟修到三生。
楼中独夷犹,坐阅千帆过。向夕风掀天,何人歌楚些?
道人心事略幽闲,落在星流羽檄间。吏退灯明书到眼,袖炉烘暖鹧鸪斑。
村静蛙声幽,林芳鸟语警。山樊纷皓葩,陇麦摇青颍。离怀付西江,归心薄东岭。忽念饥歉忧,翻令发深省。
倪氏锄经自有堂,还于花下结丹房。夕阳坛上非前事,春雨江南是故乡。况是仙人如董奉,何须女子识韩康。重来轩外绿阴合,煮酒银瓶得共尝。
云芝九干麦双岐,盍有嘉生瑞圣时。玉殿称觞闻好语,时教张补撰宫词。
尘波溢目深溟渤,往古来今空出没。喜君相见话丹经,起我凌云恶阡陌。我生素乏儿女姿,面上巉岩耸山骨。少年避地东海隅,架竹编茅剪荆棘。白云为我开山容,清风为我翔真域。旋属群寇近敺攘,淬出青萍闭丹室。风尘澒洞十余年,灵府芝田渐芜没。逢君踪迹类秋蓬,遗我刀圭延岁月。何当横槊静寰区,同子山居论丹诀。
苕滨衰白一羁人,五玷皇华遣使臣。已自无恩及南楚,那能有福散东闽。预忧刺史声名减,不称君侯佳句新。踏遍山川成底事,从令沮溺笑知津。
锦瑟拼音解读
cǐ shì héng yáng dì jǐ qún ,jì liáo piān zá yǔ shēng wén 。rú jīn yuǎn dào duō zēng jiǎo ,mò yàn gāo fēi rù mù yún 。
nèn zhǐ diào bīng 。dàn bú pò 、rén tiān lǜ yì míng míng 。xián pàn dōng fēng ,chuī lěng wàn gǔ yáo qíng 。chūn mèng hé tā yīng wǔ chàn ,qiū huái sù yǔ fèng huáng tīng 。màn xiāo níng 。cuī huā jié gǔ ,nòng yuè é shēng 。xiàng sī shuǐ huāng shān yuǎn ,liào yí chuán hǎi shàng ,bié diào qī qīng 。jiàn shuō wén luán ,ér jīn yě tàn piāo líng 。chán xīn jǐ huí tuō dòu ,chū bú wéi pí pá cháng duàn shēng 。lán yīn zài ,bàn huá nián 、jǐn sè xiū dào sān shēng 。
lóu zhōng dú yí yóu ,zuò yuè qiān fān guò 。xiàng xī fēng xiān tiān ,hé rén gē chǔ xiē ?
dào rén xīn shì luè yōu xián ,luò zài xīng liú yǔ xí jiān 。lì tuì dēng míng shū dào yǎn ,xiù lú hōng nuǎn zhè gū bān 。
cūn jìng wā shēng yōu ,lín fāng niǎo yǔ jǐng 。shān fán fēn hào pā ,lǒng mài yáo qīng yǐng 。lí huái fù xī jiāng ,guī xīn báo dōng lǐng 。hū niàn jī qiàn yōu ,fān lìng fā shēn shěng 。
ní shì chú jīng zì yǒu táng ,hái yú huā xià jié dān fáng 。xī yáng tán shàng fēi qián shì ,chūn yǔ jiāng nán shì gù xiāng 。kuàng shì xiān rén rú dǒng fèng ,hé xū nǚ zǐ shí hán kāng 。zhòng lái xuān wài lǜ yīn hé ,zhǔ jiǔ yín píng dé gòng cháng 。
yún zhī jiǔ gàn mài shuāng qí ,hé yǒu jiā shēng ruì shèng shí 。yù diàn chēng shāng wén hǎo yǔ ,shí jiāo zhāng bǔ zhuàn gōng cí 。
chén bō yì mù shēn míng bó ,wǎng gǔ lái jīn kōng chū méi 。xǐ jun1 xiàng jiàn huà dān jīng ,qǐ wǒ líng yún è qiān mò 。wǒ shēng sù fá ér nǚ zī ,miàn shàng chán yán sǒng shān gǔ 。shǎo nián bì dì dōng hǎi yú ,jià zhú biān máo jiǎn jīng jí 。bái yún wéi wǒ kāi shān róng ,qīng fēng wéi wǒ xiáng zhēn yù 。xuán shǔ qún kòu jìn ōu rǎng ,cuì chū qīng píng bì dān shì 。fēng chén hòng dòng shí yú nián ,líng fǔ zhī tián jiàn wú méi 。féng jun1 zōng jì lèi qiū péng ,yí wǒ dāo guī yán suì yuè 。hé dāng héng shuò jìng huán qū ,tóng zǐ shān jū lùn dān jué 。
tiáo bīn shuāi bái yī jī rén ,wǔ diàn huáng huá qiǎn shǐ chén 。yǐ zì wú ēn jí nán chǔ ,nà néng yǒu fú sàn dōng mǐn 。yù yōu cì shǐ shēng míng jiǎn ,bú chēng jun1 hóu jiā jù xīn 。tà biàn shān chuān chéng dǐ shì ,cóng lìng jǔ nì xiào zhī jīn 。

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

锦瑟相关翻译

⑵粟:泛指谷类。
①章台路:章台,台名。秦昭王曾于咸阳造章台,台前有街,故称章台街或章台路,其地繁华,妓馆林立,后人因以章台代指妓女聚居之地。试花:形容刚开花。愔愔:幽静的样子。坊陌:一作坊曲,意与章台路相近。
③汉:天河,银河。《迢迢牵牛星》中有“皎皎河汉女”,即为银河中的织女星。依:靠着,依靠。《说文》依,倚也。

锦瑟相关赏析

此词所咏为红白桃花,这是桃花的一种,“桃品甚多……其花有红、紫、白、千叶、二色之殊。”(明李时珍《本草纲目·果部》)红白桃花,就是同树花分二色的桃花。北宋邵雍有《二色桃》诗:“施朱施粉色俱好,倾城倾国艳不同。疑是蕊宫双姊妹,一时携手嫁东风。”诗虽不及严蕊此词含蕴,但可借作为此词的一个极好注脚。


作者介绍

醉客 醉客 醉客,失其名,孝宗淳熙十一年(一一八四)曾于临安向一科举失意士人索酒。事见《夷坚志·三志壬》卷五。

锦瑟原文,锦瑟翻译,锦瑟赏析,锦瑟阅读答案,出自醉客的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。国学诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.xmttj.com/books/MCTKeG.html